Vẻ đẹp của con Sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên
Tuyển chọn những bài văn hay Vẻ đẹp của sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ mà em cảm nhận được qua bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sôngVới những bài văn mẫu ngắn gọn, chi tiết và hay nhất dưới đây sẽ giúp các em có thêm tài liệu hữu ích cho việc học văn. Hãy cùng tham khảo!
Bài văn mẫu – Vẻ đẹp của sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ mà em cảm nhận được qua bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sông
Băng qua cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dã quỳ, sông Hương như một cô gái xinh đẹp đang “say giấc nồng” bị “kẻ si tình” đánh thức. Sông Hương “đổi dòng liên tục” ngay khi ra khỏi rừng. Nó có vẻ rất nóng lòng muốn đi gặp người yêu – thành phố tương lai của nó. Nó đã có những “khúc quanh đột ngột”. Nó đã “tự uốn mình theo những đường cong mềm mại…”.
Sông Hương được nhân hoá như đang vần vũ, vần vũ. Sông Hương có lúc chảy theo hướng Tây Bác quanh bãi Nguyệt Biều, Lương Quán. Rồi nó “đột ngột vẽ một hình cung rất tròn về hướng Đông Bắc, ôm lấy đồi Thiên Mụ, xuôi dần về phía Huế”. Dòng chảy của sông Hương qua các địa danh Ngã ba Tuần, điện Hoàn Chen, Ngọc Trản, bãi Lương Biều, Lương Quán, Vọng Cảnh, Tam Thai, Lưu Bảo … Thể hiện kiến thức về địa lý, văn hóa. Người đọc có khi ngỡ anh đã bao năm rong ruổi ngược xuôi với con thuyền nhỏ trôi theo những điệu Nam Ai, Nam Bình trên dòng sông Hương thơ mộng.
Anh yêu dòng sông của mẹ anh, anh biết rõ hình dạng và những đường uốn lượn của nó. Như Tố Hữu đã trìu mến thốt lên: “Hương Giang ơi qua lòng ta vẫn ngày đêm thương mình”. Ông nói về màu sắc của sông Hương là “xanh thẳm”, hình dáng “mềm mại như lụa”, sự nhộn nhịp nhộn nhịp của nó như “thuyền ngược xuôi nhỏ như con thoi”. Anh say mê thưởng ngoạn chiếc gương sông lấp lánh “sáng xanh, chiều vàng, chiều tím” dưới những ánh sáng phản chiếu muôn màu trên nền trời Tây Nam của kinh thành Huế.
Giữa bạt ngàn núi non trùng điệp, giữa những lăng tẩm đồ sộ của các vua Nguyễn, giữa những rừng thông hiu quạnh, sông Hương mang một vẻ đẹp “trầm tư… như triết lí, như thơ cổ”… Tác giả nhớ lại một câu thơ cổ, rất thuận lợi, gợi không khí, khung cảnh “im lìm”, “lặng lẽ” của rừng thông, sông nước, thành quách, đồi núi. Ai đã từng đến thăm Khiêm Lăng (lăng vua Tự Đức) đều có thể cảm nhận được vẻ đẹp của cảnh vật mà tác giả nói đến:
Bốn bề núi non mây gió.
Một mảnh trăng cổ, bóng muôn thuở.
Đến với thành phố thân yêu, mặt nước sông Hương trở nên thơ mộng, “êm ả” trong tiếng chuông chùa Thiên Mụ, giữa tiếng “gà gáy” của làng quê trung du.
Một lần nữa, chúng ta được thưởng thức một bài văn gợi nhớ đầy chất thơ. Những liên tưởng, suy ngẫm, so sánh và nhân cách hoá, kiến thức về địa lí, văn hoá, thơ ca được tác giả sử dụng tài tình khi nói về vẻ đẹp hữu tình của sông Hương, đoạn từ ngã ba Tuần đến ngã ba sông. chân đồi Thiên Mụ.
Qua dàn ý và một số bài văn mẫu Vẻ đẹp của sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ mà em cảm nhận được qua bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sông đặc trưng Trường ĐH KD & CN Hà Nội Tuyển chọn từ những bài văn xuất sắc của học sinh. Hi vọng các em sẽ có những giờ học Văn thật vui vẻ và bổ ích!
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!