Em hãy kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên
Văn mẫu lớp 6: Em hãy kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên dưới đây gồm các bài văn mẫu lớp 6 hay được VnDoc sưu tầm và chọn lọc giới thiệu tới các em học sinh và thầy cô tham khảo. Mời các em học sinh tham khảo.
Kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên mẫu 1
Các bạn có biết vì sao ta luôn tự hào là “Con Rồng cháu Tiên” không? Câu chuyện Con Rồng cháu Tiên tôi kể sau đây sẽ giúp các bạn hiểu thêm về điều đó.
Ngày xưa, ở miền đất Lạc Việt, cứ như bây giờ là Bắc Bộ nước ta, có một vị thần thuộc nòi rồng, tên gọi Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ. Thần có sức khoẻ vô địch, thường lên cạn để dạy dân cách ăn ở, giúp dân diệt trừ yêu quái.
Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ là con của thần Nông – vị thần giúp dân trồng trọt lúa ngô,… Nghe nói vùng đất Lạc Việt nhiều hoa thơm cỏ lạ, nàng Âu Cơ xin phép vua cha cho tới thăm. Ở đó, nàng gặp Lạc Long Quân. Hai người yêu nhau và nên duyên chồng vợ, cùng sống ở cung điện Long Trang.
Thời gian sau, Âu Cơ có mang. Đủ ngày đủ tháng, nàng sinh ra một cái bọc có trăm trứng. Lạ thay, trăm trứng lại nở ra trăm người con trai đẹp đẽ, hồng hào. Chúng không cần bú mớm gì mà vẫn lớn nhanh khỏe mạnh như thần.
Sống với nhau một thời gian, cảm thấy mình không thể tiếp tục cuộc sống trên cạn, Lạc Long Quân đành từ biệt vợ con trở về Long cung.
Lại nói về Âu Cơ. Ngày đêm nàng buồn tủi chờ mong Lạc Long Quân trở về. Không chịu được, nàng gọi chồng lên, bảo:
– Sao chàng lại bỏ thiếp mà đi, không ở lại cùng thiếp nuôi dạy các con?
Lạc Long Quân nắm tay vợ, bùi ngùi nói:
– Ta ở miền nước thẳm, nàng ở chốn non cao, ta là Rồng còn nàng là Tiên. Rồng và Tiên không thể sống mãi cùng nhau. Nay, ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, cùng nhau cai quản bốn phương, bảo vệ đất nước, có việc gì thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.
Âu Cơ nghe theo, từ biệt chồng lên đường. Người con lớn của Âu Cơ theo mẹ lên núi, được tôn làm vua. Chàng đóng đô ở đất Phong Châu, lấy hiệu là Hùng Vương. Mười tám đời vua Hùng đã nối tiếp nhau. Từ đó, dân tộc ta dù ở khắp mọi nơi nhưng vẫn gọi nhau là đồng bào. Mỗi khi gặp giặc ngoại xâm vẫn cùng nhau đứng lên giữ nước. Mỗi khi nơi nào gặp khó khăn, các nơi khác lại cùng nhau giúp đỡ.
Câu chuyện tôi kể chắc đã giải thích suy tôn nguồn gốc giống nòi dân tộc Việt và cũng gửi gắm ước mơ thống nhất cộng đồng người Việt của dân ta đấy các bạn ạ.
Kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên mẫu 2
Ngày xưa có một người con trai thần Long Nữ tên là Lạc Long Quân thuộc giống rồng. Thân ở dưới nước và ở cả trên cạn, sức khỏe vô địch, có nhiều phép lạ. Thần giúp dân trừ yêu quái, dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và ăn ở. Ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng hạ Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần. Nàng đến thăm vùng đất Lạc Việt có nhiều hoa thơm cỏ lại. Hai người gặp nhau, yêu nhau và trở thành vợ chồng.
Ít lâu sau Âu Cơ mang thai và sinh ra một cái bọc trăm trứng, nở ra trăm người con, người nào cũng đều hoàn hảo, đẹp lạ thường.
Lạc Long Quân vì nhớ mẹ và không quen ở trên cạn nên đành từ biệt Âu Cơ và đàn con trở về Thuỷ Cung.
Âu Cơ ở lại nuôi đàn con, tháng ngày chờ đợi Lạc Long Quân trở lại, nhưng nỗi nhớ chồng khiến nàng buồn tủi. Cuối cùng nàng gọi chồng lên than thở:
– Sao chàng đành bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi đàn con nhỏ?
Lạc Long Quân nói:
– Ta vốn ở miền nước thẳm, nàng thì ở chốn núi cao, nhiều điều khác nhau, khó mà ở cùng nhau một nơi được lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Khi có việc gì cần giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn, đây là giao ước của vợ chồng, con cái.
Âu Cơ ưng thuận. Trước khi đưa năm mươi con lên núi, nàng nói với chồng:
– Thiếp xin nghe lời chàng. Vợ chồng ta đã sống với nhau thắm thiết, nay phải chia hai, lòng thiếp thật là đau xót.
Lạc Long Quân củng cố nén nỗi buồn trong buổi chia li, chàng khuyên giải vợ:
– Tuy xa nhau nhưng tình cảm đôi ta không hề phai nhạt, khi nào cần chúng ta lại gặp nhau.
Âu Cơ vẫn quyến luyến, rồi buồn bã nói:
– Thiếp rất nhớ chàng và thương các con, biết đến khi nào chúng ta mới gặp nhau.
Lạc Long Quân nắm chặt tay vợ, an ủi:
– Nàng đừng làm mủi lòng ta. Xa nàng và các con lòng ta cũng đau lắm! Âu cũng là mệnh trời, mong nàng hiểu và cảm thông cùng ta.
Âu Cơ và các con nghe theo lời cùng nhau chia tay lên đường.
Lạc Long Quân và các con về nơi biển cả, Âu Cơ đưa các con về đất Phong Châu. Người con trưởng được tôn lên làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang.
Cũng bởi sự tích này mà người Việt Nam ta đều luôn tự hào mình là dòng dõi con Rồng cháu Tiên, coi tổ tiên mình là vua Hùng.
Kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên mẫu 3
Thuở xưa ở vùng đất Lạc Việt có vị thần tên là Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ sống ở dưới biển Đông. Thần hình rồng, sức khỏe phi thường và có nhiều phép lạ. Thỉnh thoảng thần lên sống trên cạn, giúp dân diệt trừ các loài yêu quái như Ngư Tinh, Hồ tinh, Mộc Tinh. thần còn dạy dân cách trồng trọt và sinh sống.
Âu Cơ là một tiên nữ dòng dõi Thần Nông ở vùng núi cao phương Bắc. Nàng thích ngao du đây đó, những nơi có phong cảnh đẹp. Bên trai tài, bên gái sắc, họ yêu nhau rồi kết thành vợ chồng.
Ít lâu sau, Âu Cơ sinh ra cái bọc trăm trứng, nở ra một trăm người con khôi ngô tuấn tú lạ thường. Chẳng cần bú mớm mà đàn con lớn nhanh như thổi, khỏe mạnh như thần.
Một hôm, nhớ biển cả và cảm thấy mình không thể sống lâu trên cạn được, Lạc Long Quân đành từ biệt Âu Cơ để trở về chốn thủy cung. Âu Cơ một mình nuôi con. Ngày lại ngày qua, nàng sốt ruột trông ngóng chồng với tâm trạng buồn tủi. Cuối cùng, nàng gọi chồng lên mà than thở:
– Sao chàng nỡ bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi các con?!
Lạc Long Quân ân cần giải thích:
– Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ trên cạn người dưới nước, tính tình tập quán khác nhau, khó lòng mà ăn ở cùng nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người miền biển, khi có việc gì khó khăn thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.
Âu Cơ nghe theo đưa năm mươi người con lên đất Phong Châu. Người con trưởng được tôn làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, lập ra nước Văn Lang, đóng đô ở Phong Châu (vùng Bạch Hạc, Lâm Thao, Phú Thọ ngày nay). Triều đình có quan văn, quan võ (Lạc tướng, Lạc hầu). Con trai của vua gọi là lang, con gái vua gọi là mị nương. Vua cha chết, con trai trưởng nối ngôi. Mười tám đời vua kế tiếp nhau đều lấy hiệu Hùng Vương.
Từ sự tích này mà dân tộc Việt Nam thường nhắc đến nguồn gốc cao quý của mình là con Rồng cháu Tiên. Tất cả các dân tộc sống trên đất nước Việt Nam đều là anh em cùng chung một bọc sinh ra (đồng bào). Các dân tộc đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước.
Kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên mẫu 4
Lạc Long Quân, là con trai của thần Long Nữ sống ở biển Đông. Ông là người có sức khỏe lạ thường và có nhiều phép thuật, Ông là người có đức độ, thần thường lên cạn để giúp dân diệt trừ yêu quái như Hồ Tinh, Mộc Tinh, Ngư Tinh… Thần còn dạy cách trồng trọt để xây dựng cuộc sống. Nhờ có thần mà con người có cuộc sống an bình.
Cùng thời điểm ấy có một nàng Tiên nữ tên là Âu Cơ, con của vị Thần Nông cai quản mặt đất cũng xuất hiện. Nàng là người xinh đẹp, tài sắc vẹn toàn. Rồi một ngày Âu Cơ và Lạc Long Quân đã tình cờ gặp nhau. Với tình yêu mãnh liệt của tuổi trẻ, bất chấp những khác biệt của hoàn cảnh, họ đem lòng yêu mến rồi kết duyên. Hai người đã nhanh chóng nên vợ thành chồng và cùng nhau sinh sống ở cung điện Long Trang.
Rồi niềm vui cũng nhanh chóng đến với hai người, Âu Cơ đã mang thai. Đến kỳ sinh nở, một điều kì lạ đã xảy ra, nàng sinh ra một cái bọc có trăm trứng. Rồi một điều còn lạ hơn nữa, từ trăm trứng trong bọc ấy nở thành trăm người con xinh đẹp và khỏe mạnh, chẳng cần bú mớm mà vẫn lớn nhanh như thổi. Mọi người rất đỗi vui mừng. Cung điện Long Trang thật yên bình, vui vẻ. Gia đình họ rất hạnh phúc, ấm êm.
Đang sống yên ổn một thời gian, Lạc Long Quân thấy nhớ quê nhà, nhớ mẹ già. Lúc nào cũng mong muốn được trở lại Thủy cung. Thần tạm biệt gia đình trở về với biển, về thăm mẹ và trị yêu quái chốn thủy cung. Âu Cơ sống trong sự chờ đợi, vò võ nuôi con suốt mấy năm liền.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, các con đã lớn nhưng nỗi nhớ chồng vẫn vò võ không nguôi, nàng ra biển gọi chồng. Nghe tiếng gọi của vợ, Lạc Long Quân lên cạn và cho gọi các con lại phân giải rằng:
– Ta và mẹ các con người nòi Rồng, kẻ dòng Tiên, phong tục tập quán khác nhau, môi trường sống khác nhau nên không ăn ở với nhau ở một nơi lâu dài được. Giờ ta đưa năm mươi con xuống biển, các con còn lại sẽ theo mẹ lên non, chia nhau cai quản các phương. Tuy xa nhau nhưng vẫn thắm tình, đượm nghĩa. Khi có việc gì thì giúp đỡ lẫn nhau.
Âu Cơ đã hiểu được sự tình, nên cũng đành chấp nhận cảnh chia ly.Các con của họ tuy không muốn vậy nhưng hiểu được hoàn cảnh, họ cũng vâng lời. Cả gia đình bịn rịn chia tay nhau, kẻ theo cha xuống biển, người theo mẹ lên non trong tâm trạng bùi ngùi xúc động.
Một thời gian không lâu sau đó, người con trưởng theo nàng Âu Cơ đã xây dựng đất nước đứng lên làm vua, và đặt tên nước là Văn Lang đóng đô ở đất Phong Châu. Đất nước rất hung mạnh, nhân dân no đủ. Triều đình của vị vua đầu tiên đã có tướng văn, tướng võ.
Ngay từ thời đó, luật nhà vua đã có quy định, khi vua cha chết thì ngôi được truyền cho con trai trưởng. Kể từ thời điểm đó, con cháu của nàng Âu Cơ đã truyền 18 đời. Các đời vua ấy lấy hiệu là Hùng Vương.
Câu chuyện trên đã nhắc nhở chúng là về nguồn gốc của mình. Mỗi người dân Việt Nam đều có chung là mẹ Âu Cơ và cha là Lạc Long Quân, vì vậy chúng ta phải biết yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Đã là anh em con cháu Rồng Tiên chúng ta phải biết đoàn kết để tạo nên sức mạnh chống lại kẻ thù, chúng ta phải đùm bọc chia sẻ với những người gặp khó khăn hoạn nạn, cùng nhau xây dựng cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Câu truyện không chỉ có ý nghĩa giải thích nguồn gốc của người dân Việt Nam, mà còn là lời nhắc nhở đối với mỗi người dân về trách nhiệm xây dựng và bảo vệ đất nước của mình, chúng ta phải thực hiện bổn phận của những người con với cha mẹ, của anh em đối với nhau, vì tất cả chúng ta cùng có một cha mẹ.
Kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên mẫu 5
Chuyện xưa kể rằng, hồi ấy có chàng Lạc Long Quân ở miền đất Lạc Việt vốn có tài năng và đức độ, chàng thuộc nòi Rồng. Lạc Long Quân là con trai của thần Long Nữ, với tấm lòng thiết tha với nhân dân cùng khả năng võ nghệ cao cường, chàng thường lên đất liền để giúp dân diệt trừ lũ yêu ma tác oai tác quái và dạy dân nghề trồng trọt. Nhân dân khắp miền ai cũng yêu mến chàng Lạc Long Quân hiền từ lại giỏi giang. Lúc bấy giờ, ở chốn non cao nơi vùng đất phương Bắc có người con gái xinh đẹp tên Âu Cơ. Nàng là con của thần Nông, một vị thần gắn bó với việc trồng trọt lúa ngô, khoai sắn của nhân dân. Người người khắp chốn ai cũng ngợi ca về vùng đất Lạc Việt nhiều hoa thơm cỏ lạ, với niềm yêu thích cái đẹp cùng sự tò mò về vùng đất này nên nàng xin phép vua cha đến thăm nơi này. Tại đây, nàng gặp Lạc Long Quân, mến nhau và nên duyên vợ chồng, cùng sinh sống tại mảnh đất Long Trang.
Sau một thời gian, nàng Âu Cơ có mang và sinh ra một cái bọc lớn với trăm quả trứng, sau bảy ngày quả trứng này nở ra được một trăm người con. Là con của những vị thần nên mặt mũi khôi ngô, tuấn tú vô cùng cũng chẳng cần bú mớm sữa mẹ mà đàn con lớn nhanh như thổi, lại rất khoẻ mạnh, tài giỏi. Sau thời gian sống cùng vợ con ở đất liền, Lạc Long Quân cảm thấy nhớ quê nhà. Nỗi nhớ nhà da diết ấy khiến lòng chàng rất đỗi phân vân, cuối cùng Lạc Long Quân quyết định trở về nơi chàng sinh ra. Một mình vất vả nuôi con lại thiếu thốn tình cảm vợ chồng, nàng Âu Cơ vô cùng buồn bã bèn gọi Lạc Long Quân lên mà than rằng:
– Sao chàng nỡ đành lòng để mẹ con thiếp bơ vơ nơi chốn này mà đi? Không cùng thiếp chăm sóc và dạy dỗ các con chúng ta?
Lạc Long Quân vô cùng thương vợ và các con, chàng ân cần giải thích cho vợ hiểu nỗi lòng mình:
-Ta thân là nòi rồng ở chốn thủy cung, nơi nước non, biển cả, nàng lại là tiên miền cạn nơi núi non hùng vĩ. Hai chốn vốn tập quán, thói quen khác nhau. Vì vậy, ta và nàng khó lòng mà sống cùng nhau lâu dài được. Mong nàng hiểu cho nỗi lòng của ta.
Âu Cơ vẫn sụt sùi trong dòng nước mắt, lặng lẽ nghe lời giãi bày của chồng mình. Lạc Long Quân thương cảm nhìn vợ mà tiếp lời:
– Hãy là thế này, Âu Cơ nàng ạ! Nay ta cùng nàng chia nhau dạy con, ta cùng năm mươi con xuống biển trông nom, nàng đưa năm mươi con lên núi chăm sóc. Bận nếu có việc gì khó khăn thì cùng nhau xây đắp, giúp đỡ. Tuy khoảng cách có xa nhưng lòng nguyện thủy chung son sắt. Đừng quên lời hẹn. Ý nàng thế nào?
Dù buồn lòng song Âu Cơ vẫn nghe lời chồng, nàng đưa 50 con lên đất Phong Châu chăm sóc. Sau này trưởng thành, ai cũng giỏi giang, người con cả xây dựng đất nước lấy niên hiệu là Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang. Trải qua bao đời và dựng xây đất nước, các con nối tiếp ngôi vị vua cha đều lấy niên hiệu là Hùng Vương. Các vua Hùng đều góp công lao rất lớn trong quá trình dựng nước của dân tộc ta.
Sau này, khi nhắc về nguồn gốc của dân tộc ai cũng tự hào về nguồn cội con Rồng Cháu Tiên. Mọi người trên khắp mọi miền đất nước cũng nêu cao tinh thần dân tộc, sự tương thân tương ái cùng đoàn kết, giúp đỡ nhau, xứng đáng với lời dặn dò của thế hệ xưa. Truyện “Con Rồng cháu Tiên” là thế đấy các bạn ạ, tuy bình dị nhưng nó để lại cho chúng ta bài học sâu sắc về cội nguồn và tinh thần dân tộc.
Trên đây VnDoc đã tổng hợp các bài văn mẫu Em hãy kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên cho các bạn tham khảo ý tưởng khi viết bài. Ngoài ra các bạn có thể xem thêm chuyên mục Soạn văn 6 mà VnDoc đã chuẩn bị để học tốt hơn môn Ngữ văn lớp 6 và biết cách soạn bài lớp 6 các bài trong sách Văn tập 1 và tập 2. Mời các em học sinh, các thầy cô cùng các bậc phụ huynh tham khảo.
Các bài liên quan đến tác phẩm:
- Soạn bài lớp 6: Con rồng cháu tiên
- Trong vai Lạc Long Quân, kể lại truyền thuyết Con rồng cháu Tiên
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!