Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình hay nhất
Trong cuộc đời mỗi người sẽ gặp qua vô số những người khác nhau. Nhưng cho dù gặp gỡ và quen biết bao nhiêu người đi nữa thì người thân vẫn là những người dành cho ta những tình cảm chân thành, đẹp đẽ nhất. Dưới đây là những bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình hay nhất.
1. Dàn bài văn nêu cảm nghĩ về người thân:
Mở bài: Khái quát về đối tượng phát biểu cảm nghĩ: Người thân trong gia đình
Thân bài:
– giới thiệu những nét đặc trưng về ngoại hình, tính cách và sở thích của người thân.
– Những kỉ niệm giữa em và người thân đó.
– Tình cảm em dành cho người thân đó như thế nào.
– Những tình cảm đó có ý nghĩa như thế nào đối với em.
Kết bài: Khẳng định tình thân là thứ tình cảm cao đẹp và quý giá nhất đối với mỗi người.
2. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình hay nhất:
Ông tôi là một sĩ quan quân đội đã nghỉ hưu với quân hàm đại tá. Gần như cả đời ông đi làm ăn xa, nay mới có dịp về sống với gia đình. Ông tôi rất hạnh phúc vì được ở nhà với những đứa cháu yêu quý của mình.
Hàng ngày, cứ tờ mờ sáng là ông lại dẫn “đoàn” cháu, chắt chạy dọc con đường làng dẫn ra cánh đồng để hít thở không khí trong lành. Buổi sáng gió mát, bầu trời trong xanh. Tôi thích thú hít thở hương vị quen thuộc của đất và cây cỏ quê hương. Sau khi tập thể dục buổi sáng, ông nhắc chúng tôi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng rồi thay quần áo chuẩn bị đi học. Thấy đứa cháu ngoan ngoãn chắp tay, lễ phép cúi đầu đồng thanh hào, ông tôi cười hạnh phúc: ” Ông ngoại chào các cháu! Nhớ chăm ngoan học giỏi nhé!”.
Tôi rất thích phong cách làm việc nhanh nhẹn dứt khoát của ông tôi. Ông luôn suy nghĩ cẩn thận trước khi hành động. Ông thường nói: “Công việc như đánh trận các bác ạ! Phải suy nghĩ, tìm cách làm nhanh nhất, hiệu quả nhất”. Ông ấy nói rằng ông ấy có thể, ông ấy sẽ làm được, và ông ấy đã đào tạo con cháu của mình theo kỷ luật này. Từ ngày ông về, căn nhà khang trang sáng sủa, đồ đạc sắp xếp ngăn nắp. Không còn cảnh giày dép, đồ chơi, sách vở vứt bừa bãi như trước. Đứa cháu nào mắc lỗi cũng nhẹ nhàng nhắc nhở, ít khi bị khiển trách. Thấy cách dạy cháu của ông nội tôi rất ngưỡng mộ.
Dù đã gần bốn mươi năm trong môi trường quân đội nhưng ông vẫn giữ bản chất của một người nông dân chất phác, thật thà và cần cù. Tất cả việc lớn, việc nhỏ ông đều không ngại khó. Khu vườn của tôi trước đây chỉ có vài cây ổi và táo sai trĩu quả, bây giờ thì bạt ngàn những hàng chuối, bưởi, cam, nhãn, vải và nhiều loại cây ăn quả khác. Mùa nào thức nấy, trong nhà lúc nào cũng có trái ngọt lành. Đây là những năm làm việc chăm chỉ của ông. Ông tôi yêu công việc, muốn đem lại niềm vui cho mọi người.
Hàng tháng hội cựu chiến binh của thành phố họp ở chỗ tôi, do ông tôi là chủ tịch hội. Khi gặp nhau, họ thường nhắc đến những kỷ niệm vui buồn trong chiến tranh, những đồng đội đã hy sinh với giọng bùi ngùi, xúc động. Tôi không thể hình dung được người ông hiền lành chất phác của tôi hơn ba mươi năm trước, là một tiểu đoàn trưởng bộ đội trong một tiểu đoàn xung kích tiến công từ hướng Đông Nam vào giải phóng Sài Gòn. Những ngày lễ, tết, ông ngoại vận bộ quân phục sĩ quan mới nhất, trên ngực đeo huân chương, trông oai phong! Đi cạnh anh, nắm tay anh, tôi không giấu được vẻ tự hào, kiêu hãnh trước đám bạn cùng xóm, cùng trường. Tôi hy vọng rằng khi lớn lên, tôi cũng có thể tham gia quân đội, bảo vệ tổ quốc trong các lực lượng vũ trang và để lại dấu ấn cho đất nước như người ông thân yêu của tôi.
3. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình ý nghĩa nhất:
Nếu ai đó hỏi tôi rằng ai là người tôi yêu quý nhất, tôi sẽ nói đó là bà của tôi.
Bà tôi là một người tốt bụng và hiền lành, nhưng phần lớn cuộc đời bà đầy khó khăn và bệnh tật. Tôi yêu mái tóc bạc xoăn của bà, yêu dáng đi chậm rãi nhưng thong dong của bà. Ở tuổi bảy mươi, trông ông già hơn so với tuổi. Tôi đã nghe bố tôi kể rất nhiều về bà – một người phụ nữ chăm chỉ và giản dị. Bà đã làm việc chăm chỉ để nuôi dạy hai đứa con trai trong thời gian ông tôi đi lính. Khi cha tôi có một đứa con, ông ấy đã vất vả để chăm sóc nó, nhưng ông ấy nói rằng ông ấy tìm thấy niềm vui trong đó. Trước khi bị bệnh, bà tôi cũng làm lao công trong một văn phòng nhỏ để kiếm tiền giúp gia đình tôi vượt qua giai đoạn khó khăn. Bà cũng hay mua quà cho anh chị em tôi, dù là những món quà nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như chiếc đồng hồ báo thức đi học hay những gói kẹo, cái bánh… Bấy nhiêu cũng đủ hiểu tình yêu của bà. Tôi cũng biết, có lần bà đi chợ, nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ, bà tôi không quay lưng lại mà tiến lại gần, lấy trong ví ra một tờ tiền, gấp đôi bỏ vào mũ. Tôi thật khâm phục tình yêu thương vô bờ bến và tấm lòng rộng mở luôn mở rộng với tất cả mọi người của bà! Bà tôi cũng rất yêu thiên nhiên. Trên hiên nhỏ trước nhà lúc nào cũng đầy những chậu hoa lài thơm ngát, những chậu tiêu nhỏ trĩu quả xanh vàng… Bởi bà tôi đã nói: “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn để cảm thấy thoải mái hơn.”
Mỗi lần đến thăm bà, tôi đều tựa đầu vào vai bà kể đủ thứ chuyện. Nhiều lúc tôi ôm bà mà khóc, rồi bà lại xoa đầu tôi an ủi. Khoảng thời gian đó, tôi chợt cảm thấy bà đang truyền cho tôi hơi ấm tâm hồn, tiếp thêm nghị lực để tôi vượt qua câu chuyện buồn. Nhưng rồi một tin sét đánh đã đến với gia đình chúng tôi. Nhưng số phận trớ trêu thay bà tôi bị ung thư giai đoạn cuối và sẽ không chữa khỏi được. Sao mà bất công với một người phụ nữ luôn tần tảo chăm lo và yêu thương gia đình như bà tôi thế? Và hai năm trước vào ngày lễ Giáng sinh, bà tôi đã vĩnh viễn ra đi, đi một nơi rất xa và không bao giờ trở lại. Đây là lần đầu tiên tôi biết mất mát là như thế nào. Mất mát để lại một khoảng trống trong trái tim tôi. Thật là mất mát khi phải xa người mình yêu thương nhất. Bà! Tại sao bà lại bỏ con mà đi như vậy hả bà? Bây giờ mỗi lần nghĩ đến bà là cháu nghẹn họng và cay mắt bà ạ! Bà đã dạy cho tôi một bài học quý giá: Chúng ta nên trân trọng từng phút giây, dù là nhỏ nhất khi ở bên người mình yêu thương.
Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Bà sẽ mãi mãi nằm trong tim cháu.
4. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình ngắn nhất:
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Những câu thơ trên của Chế Lan Viên là những câu thơ tôi thích nhất. Bởi nó nói lên tình yêu thương và đức hi sinh cao cả của người mẹ. Mỗi khi câu hát này vang lên, hình ảnh mẹ lại tràn ngập tâm trí tôi.
Mẹ tôi là một nông dân bình thường. Hằng ngày vất vả ngoài đồng, ngoài chợ, lo cho gia đình. Mẹ luôn bận bịu với bao công việc không tên. Không có ngày nghỉ trong suốt cả năm. Mẹ tôi làm mọi thứ để mua cho tôi những bộ quần áo thơm tho, những cuốn sách mới và những món ăn ngon. Còn bản thân mẹ dù có mệt mỏi, dù ít khi có quần áo mới cũng không sao. Những tình cảm cao cả ấy của mẹ đã cho tôi cả một trời hạnh phúc.
Tôi rất yêu mẹ tôi. Từ mái tóc dài đen nhánh buộc ra sau cho đến đôi bàn tay thô ráp nhưng ấm áp. Từ giọng nói nhẹ nhàng đến ánh mắt dịu dàng. Mọi thứ thật ngọt ngào làm sao. Mỗi ngày là khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi tôi được ngồi bên mẹ và thủ thỉ với mẹ những điều thú vị ở trường.
Con mong mẹ luôn khỏe mạnh vui vẻ bên cạnh con. Xin cho con mãi là chú cò sống vô tư dưới đôi cánh vững chãi của mẹ.
5. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình cảm xúc nhất:
Cha mẹ là những người yêu thương và hy sinh cho chúng ta vô điều kiện. Mỗi khi câu hát này vang lên, tôi lại nhớ đến người cha vô cùng yêu quý và kính trọng của mình.
Bố mẹ tôi lấy nhau muộn, nên đến khi bố tôi sinh tôi đã gần bốn mươi tuổi, mẹ tôi ốm đau liên miên, sinh tôi được mấy năm thì bà mất. Kể từ đó tôi chỉ được nuôi dưỡng bởi cha tôi.
Bố tôi dáng người cao, nước da ngăm đen vì phải phơi nắng nhiều vì bố làm công trình xây dựng. Gương mặt bố tôi cằn cỗi, rám nắng của thời gian, đôi mắt đượm buồn, lúc nào cũng đầy ưu tư. Nhưng bố tôi có nụ cười rất đẹp, rất dịu dàng, có lẽ vì nước da của ông ngăm đen nên khi cười ông có hàm răng trắng bóng. Tôi yêu từng khoảnh khắc bố cười, tiếng cười của bố như gột rửa mọi nhọc nhằn, khó khăn.
Với tính vụng về của một người đàn ông, bố không có được sự khéo léo tinh tế của mẹ nên từ nhỏ, tôi là một đứa con gái, nhưng tôi luôn mặc quần áo như một thằng con trai. Chính vì vậy mà tính tình tôi cũng hiếu động như đám con trai trong xóm.
Bố tôi là người chu đáo cẩn thận, mỗi lần phải đi công tác đều để rất nhiều thức ăn trong tủ để tôi ăn dần. Cha tôi không biết nấu ăn, lúc mặn, lúc nhạt, nhưng lần nào tôi cũng ăn hết món này. Vì tôi biết bố dành cả tâm huyết cho những món ăn này. Trong công việc bố là người cần cù, siêng năng và có nhiều sáng kiến mới. Đối với mọi công việc, bố luôn tìm ra nhiều giải pháp khác nhau, bố luôn có phương án dự phòng nên mọi việc luôn suôn sẻ và không bao giờ dừng lại. Đó là lý do tại sao các đồng nghiệp của ông ấy yêu mến và tôn trọng ông ấy rất nhiều. Đối với hàng xóm, ông là người tốt bụng, thân thiện và luôn quan tâm giúp đỡ những người xung quanh.
Cha tôi đã đi nửa đời người, tóc đã điểm hoa râm, nhưng cha luôn hết lòng yêu thương và chăm sóc cho tôi. Tôi vẫn nhớ năm tôi học lớp một vì trường quy định là con gái phải mặc váy. Bố đi mua bộ váy đáng yêu nhất, đẹp nhất mang về cho đứa con gái nhỏ. Sáng sớm hôm đó, đôi bàn tay vụng về của cha tôi tết tóc cho tôi, những bím tóc hơi rối và rất lòa xòa, nhưng tôi rất vui khi ông làm điều này cho tôi. Lần đầu tiên tôi trở thành một cô gái thực sự. Giờ đây, khi nhắc lại kỷ niệm này, tôi ứa nước mắt và thầm cảm ơn sự quan tâm, chăm sóc và yêu thương của bố dành cho tôi. Có lẽ người yêu tôi nhất trong cuộc đời này chính là người mẹ đã khuất của tôi cùng với bố.
Con chỉ ước rằng trong cuộc đời đầy chông gai, bão tố này, luôn có ba ở bên con, che chở, an ủi, nâng đỡ những lúc con vấp ngã. Đây luôn là mong mỏi sâu trong trái tim tôi. Tôi cũng mong bố sống mãi để tôi có thể báo đáp một phần công ơn sinh thành, dưỡng dục của ông bao năm qua.
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!