Dàn ý bài Vội vàng của Xuân Diệu: Dàn ý sơ lược và chi tiết
1. Dàn ý bài Vội vàng của Xuân Diệu sơ lược:
1.1. Mở bài:
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những tác phẩm nổi tiếng của thơ ca Việt Nam. Trong bài thơ này, tác giả đã phản ánh những tâm trạng, suy nghĩ của mình về cuộc sống và thời gian.
1.2. Thân bài:
– Luận điểm 1: Tình yêu thiên nhiên tha thiết và niềm say mê cuộc sống nơi trần thế
+ Khát vọng lạ lùng của thi nhân: Tác giả muốn sống trong một thế giới tự nhiên mộc mạc, tươi đẹp, với những hoa lá thơm ngát và nắng vàng ấm áp.
+ Bức tranh thiên nhiên mùa xuân nồng nàn, tươi mới, tràn đầy sức sống: Tác giả miêu tả cảnh thiên nhiên trong mùa xuân rất đẹp, tươi mới và tràn đầy sức sống. Những cánh hoa rực rỡ, những cành cây xanh tươi như muốn thắp sáng niềm hy vọng và yêu đời trong lòng người đọc.
– Luận điểm 2: Nỗi trăn trở trước thời gian và cuộc đời
+ Sự tiếc nuối trước dòng chảy thời gian của thi nhân: Tác giả thể hiện sự tiếc nuối, trăn trở về thời gian và tuổi trẻ qua những câu thơ mang nhiều tình cảm: “Lòng đau nhói như một mũi tên”, “Chạm tay vào đồng cỏ đã vụn thành cát”, “Lòng quặn thắt nghe đời không đứng yên”.
+ Quan niệm mới mẻ về thời gian – tình yêu – tuổi trẻ: Tác giả đưa ra quan niệm mới về thời gian, tình yêu và tuổi trẻ khi cho rằng: “Thời gian không bao giờ phai mờ tình yêu”, “Không phải tuổi trẻ sẽ mãi xanh tươi”.
– Luận điểm 3: Tâm trạng vội vàng, thái độ sống gấp gáp và tuyên ngôn về lẽ sống.
+ Lời đề nghị và biểu hiện của cách sống vội vàng: Tác giả phản ánh một cách sống vội vàng, thiếu suy nghĩ và không tận hưởng
1.3 Kết bài:
Nêu cảm nhận cá nhân.
2. Dàn ý bài Vội vàng của Xuân Diệu chi tiết:
Mở bài:
Trong tập thơ đầu tiên của Xuân Diệu mang tên Thơ thơ và được xuất bản vào năm 1938, ông đã thể hiện tình yêu cuộc sống và tuổi trẻ rất đẹp, rất đáng yêu. Xuân Diệu cho rằng tuổi trẻ là khoảng thời gian duy nhất trong đời người và chúng ta phải biết quý trọng và sống hết mình với nó.
Thân bài:
– Bố cục của bài thơ:
+ Bài thơ được chia thành ba đoạn khác nhau. Đoạn đầu tiên (13 câu) thể hiện tình yêu cuộc sống và tuổi trẻ của tác giả. Đoạn thứ hai (từ câu thứ 14 đến câu thứ 30) thể hiện tâm trạng băn khoăn của tác giả về tuổi trẻ và sự qua đi nhanh chóng của thời gian. Đoạn thứ ba (9 câu cuối) thể hiện tâm trạng vội vã, thái độ sống gấp gáp của tác giả cùng với tuyên ngôn về lẽ sống của Xuân Diệu. Bố cục của bài thơ rất rõ ràng, chặt chẽ và thể hiện mạch cảm xúc hối hả và vội vã trước sự qua đi nhanh chóng của thời gian.
– Cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu trong bài thơ:
+ Xuân Diệu đã thể hiện cảm nhận của mình về thời gian liên quan đến mùa xuân và tuổi trẻ của con người. Tác giả yêu thích cuộc sống và có tâm trạng băn khoăn về thời gian trôi qua. Điều này được thể hiện qua cách sử dụng cú pháp đối lập để diễn tả sự trôi đi của thời gian và tuổi trẻ. Tác giả đã rút ra kết luận về sự đồng nhất giữa mùa xuân và tuổi trẻ của chính mình cũng như của tất cả mọi người. Với Xuân Diệu, mỗi khắc thời gian trôi qua chính là niềm lo sợ, canh cánh trong lòng. Cảm nhận về sự tàn phai của thời gian đã được Xuân Diệu khái quát thành một triết lí nhân sinh.
+ Mùa xuân được coi là thời kỳ tuổi trẻ trong cuộc đời của tác giả và của con người nói chung.
+ Thời gian trôi qua theo mùa xuân cũng là thời gian cướp đi tuổi trẻ của con người, gây ra sự lo lắng và đau đớn với những người yêu cuộc sống và tuổi trẻ đầy sức sống.
+ Tác giả bộc bạch tâm trạng lo lắng của mình trong những câu thơ đầy triết lý, mô tả rằng cuộc đời con người không có hai lần tuổi trẻ và thời gian trôi qua nhanh chóng.
+ Xuân Diệu coi tuổi trẻ là giai đoạn đẹp nhất và hạnh phúc nhất trong cuộc đời, và cảm thấy tiếc nuối và bâng khuâng khi tuổi trẻ trôi qua.
+ Tác giả cảm thấy khát khao sống và khát khao hạnh phúc, và ước mong giữ mãi tuổi thanh xuân, mùa xuân của đời người, để sống trong sự trẻ trung và hạnh phúc.
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!