Phân tích đoạn cuối Chiếc thuyền ngoài xa chọn lọc siêu hay
1. Dàn ý phân tích đoạn cuối bài “Chiếc thuyền ngoài xa”:
1.1. Giới thiệu:
Tác giả Nguyễn Minh Châu, tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa”.
Phân tích đoạn cuối tác phẩm.
1.2. Thân bài:
Tấm ảnh của chiếc thuyền lưới vó
– Điểm nhấn của đoạn kết là tấm ảnh mà Phùng chụp được.
– Mô tả khung cảnh cực kỳ đẹp mắt.
– Tấm ảnh được bổ sung vào bộ lịch năm đó và được treo nhiều nơi nhất trong các gia đình sành nghệ thuật.
Tâm trạng của Phùng
– Phùng băn khoăn, trăn trở về người đàn bà hàng chài.
– Anh suy nghĩ về cuộc sống kham khổ của người dân, tưởng rằng khi đất nước độc lập, thống nhất thì cuộc sống của người dân sẽ ấm no, hạnh phúc hơn.
– Tuy nhiên, một cuộc sống kham khổ, lam lũ, bữa đói bữa no cùng với người chồng vũ phu vẫn đang tiếp diễn mỗi ngày.
– Anh vẫn luôn tưởng rằng khi đất nước độc lập, thống nhất thì cuộc sống của người dân sẽ ấm no, hạnh phúc hơn.
Số phận của người đàn bà hàng chài
– Người đàn bà đó vẫn có vẻ kiên cường mà Phùng không thể nào lí giải được.
– Một người đàn bà kham khổ, chịu khó nhưng vẫn phải chấp nhận những trận đòn roi qua ngày của chồng.
– Họ vẫn chấp nhận tất cả, vẫn nở nụ cười rạng rỡ, vì họ tin rằng đây… (không đề cập rõ câu cuối).
1.3. Kết luận:
Phân tích đoạn cuối tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa” không chỉ đơn thuần là phân tích tấm hình chụp mà còn là tâm trạng của Phùng, cùng với đó là sự đối chiếu giữa cuộc sống đời thường và những giá trị nghệ thuật.
Tác phẩm là sự tôn vinh những giá trị đẹp của con người, cũng như đưa ra những suy nghĩ về cuộc sống.
2. Phân tích đoạn cuối Chiếc thuyền ngoài xa chọn lọc siêu hay:
Nguyễn Minh Châu là một cây bút điêu luyện, thấm nhuần vào văn xuôi của mình những chủ đề thơ và triết lý sâu sắc. “Con tàu xa xôi” là một kiệt tác gói gọn rất nhiều khái niệm và ý tưởng triết học sâu sắc thông qua hình ảnh tinh tế của nó.
Hoàn cảnh độc đáo xung quanh việc sáng tác “Con tàu xa” thể hiện rõ qua khám phá thẳng thắn của nhân vật chính, Phùng. Những khúc ngoặt bất ngờ trong câu chuyện đóng vai trò là những khoảnh khắc quan trọng trong nhận thức của nhân vật chính về bản chất của nghệ thuật và cuộc sống. Khám phá ban đầu của Phùng qua con mắt của nhiếp ảnh gia cho thấy một sự thể hiện hoàn hảo của thiên nhiên. Bất chấp một tuần cố gắng kiên trì, Phùng không chụp được bức ảnh ưng ý. Tuy nhiên, một cơn mưa rào buổi sáng mù sương ập đến với Phùng, điều này đã mang đến cho anh cơ hội nắm bắt được vẻ đẹp thực sự của thiên nhiên – hình ảnh một con tàu đẽo thô sơ giữa màn sương trắng với một vài bóng người ở phía xa. Đó là một hình ảnh có vẻ đơn giản và khiêm tốn nhưng tác giả đã sử dụng ngôn ngữ một cách hiệu quả để làm cho nó trở nên sống động đến từng chi tiết.
Có như vậy, chúng ta mới cảm nhận hết được năng lực nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu, tài nghệ sử dụng ẩn dụ tả cảnh, sử dụng ngôn ngữ tượng hình giàu sức gợi, chuyển tải bức tranh thành ngôn ngữ. Ngôn ngữ đẹp, chân thực và sống động. Ngòi bút của Nguyễn Minh Châu đã nắm bắt được những gì tinh túy nhất của thiên nhiên, cảnh vật và nhiều thứ khác. Những chi tiết vô giá và sự phấn khích vui sướng của Phùng sau nhiều ngày không thể chụp được bức ảnh hoàn hảo tiếp tục thôi thúc anh ghi lại những khoảnh khắc hạnh phúc, tươi đẹp và rạng rỡ mà thiên nhiên ban tặng.
Tiếp nối bức tranh thiên nhiên rực rỡ, Phùng tiếp tục khám phá những mâu thuẫn tồn tại trong bức tranh cuộc sống. Lúc này, Phụng đang đứng gần hơn, có thể nhìn rõ một người phụ nữ trạc ngoài 40 tuổi, dáng người cao, xồ xề, tiều tụy sau một đêm dài. Và một người đàn ông lưng gù, vai rộng, chân vòng kiềng…
Bức ảnh này tạo nên một cảm giác hoàn toàn trái ngược với những bức ảnh tuyệt vời mà Phùng đã từng chụp trước đó. Nó cho thấy một cảnh tượng tàn bạo của một người đàn ông đánh đập và mắng chửi một phụ nữ, trong khi người phụ nữ lại bất động, không chống trả. Hành động tát vào mặt của một đứa trẻ càng làm bức ảnh trở nên cảm động hơn, là một hình ảnh của sự bất nhân và thiếu đạo đức.
Với sự ngạc nhiên và sự tức giận, Phùng thể hiện sự hối hận khi nói: “Họ ném máy quay xuống đất và chặn nó.” Tuy nhiên, anh không kịp làm gì nhiều hơn vì Phát đã ngăn chặn anh lại. Điều này cho thấy Phùng không chỉ là một nghệ sĩ yêu cái đẹp mà còn là một nhân vật dũng cảm, sẵn sàng lên án và ngăn chặn sự ác.
Đây là một phát hiện quý giá về tính cách của Phùng thông qua bức tranh cuộc đời đầy nghịch lý của Nguyễn Minh Châu, thể hiện thông điệp rằng đằng sau vẻ đẹp không phải lúc nào cũng có ý nghĩa đạo đức tích cực, mà bao gồm cả sự xấu xa và bất công.
Để khám phá một cách toàn diện nhất, người viết phải khám phá bằng mọi cách để hiểu và trân trọng những hiện thực của cuộc sống. Việc này sẽ giúp chúng ta nhận ra những nội dung triết lý ẩn sâu hơn trong các tác phẩm của Nguyễn Minh Châu và đặc biệt là hình ảnh của một người đàn ông bạo hành một đứa trẻ.
Những tác phẩm của Phùng không chỉ có giá trị nghệ thuật cao mà còn mang trong mình thông điệp sâu sắc về tình người và nhân đạo. Những bức tranh của anh luôn tìm cách thể hiện sự đau khổ và sự hy vọng của những người bị đối xử tệ hơn. Anh cũng cố gắng khơi gợi sự đồng cảm và trách nhiệm của người xem đối với vấn đề này.
Vấn đề này luôn là một vấn đề nhạy cảm và có nhiều người quan tâm. Nguyễn Minh Châu đã thể hiện thông điệp cuộc sống của mình trong các tác phẩm, lên án sự tàn bạo và dã man của kẻ ác, ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, và bảo vệ cuộc sống tương lai của những đứa trẻ.
3. Phân tích đoạn cuối Chiếc thuyền ngoài xa chọn lọc hay nhất:
“Chiếc thuyền ngoài xa” là một tác phẩm văn học ngắn của nhà văn Nguyễn Minh Châu, viết về cuộc sống hàng ngày với một chuyến đi của một nghệ sĩ nhiếp ảnh đến tìm kiếm vẻ đẹp trong nghệ thuật. Tác giả đã vượt qua rào cản giữa văn học và hiện thực cuộc sống thông qua việc thể hiện sự kết nối giữa những sợi dây gắn kết của chúng.
Cảnh tượng huyền ảo và tinh khôi của chiếc thuyền đang tiến vào bờ được miêu tả với sự diễn tả tuyệt vời. Ánh sáng ban mai của nắng mặt trời đã giúp tôn vinh vẻ đẹp của chiếc thuyền trên biển cả, trong khi bầu không gian rộng mở của đại dương đã thêm vào một sự mê hoặc khó tả. Cảnh quan được bổ sung bằng những hoạt động, nét sống của con người, và đặc biệt là những bóng người lớn và trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mui khum khum.
Cuối cùng, tác giả đã kể câu chuyện đời của một người phụ nữ làng chài, bổ sung thêm hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa vào bộ lịch năm đó. Tấm ảnh đã được treo nhiều nơi, đặc biệt là trong các gia đình sành nghệ thuật. Những người yêu nghệ thuật như anh Phùng sống cả đời để mong muốn ngắm nhìn những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời như vậy, mặc dù họ không biết được phía sau những tác phẩm đó có những điều gì xảy ra trong xã hội. Tác phẩm này để lại những bài học sâu sắc trong đời thực và khơi gợi nhiều suy nghĩ về văn học và cuộc sống.
Mặc dù bộ ảnh không có gì để chê trách, nhưng Phùng vẫn cảm thấy một chút băn khoăn và đau lòng khi nhớ lại những trải nghiệm khó khăn trong chuyến công tác. Tuy bức ảnh đen trắng nhưng mỗi khi anh nhìn kỹ, anh vẫn thấy sắc hồng nhẹ của ánh sương mai lúc anh đứng trên bãi xe tăng hỏng. Nếu nhìn lâu hơn, anh luôn nhìn thấy một người phụ nữ đang bước ra khỏi bức ảnh. Người phụ nữ này là một ngư dân vùng biển cao lớn với những đường nét thô kệch trên tấm lưng áo bạc phếch có miếng vá. Nửa thân dưới ướt sũng và khuôn mặt rỗ đã nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm. Cô đi bộ chậm rãi, bàn chân chắc chắn dậm trên mặt đất, hòa lẫn vào đám đông.
Phùng luôn suy nghĩ về cuộc sống kham khổ của những người dân địa phương, với những bữa đói bữa no và những trần đòn roi của người chồng vũ phu. Anh tưởng rằng sau khi đất nước độc lập, nhân dân sẽ có một cuộc sống hạnh phúc hơn, nhưng thực tế lại khác. Nhiều phụ nữ khác cũng chịu số phận giống như người phụ nữ trên bức ảnh. Ngoài cuộc đời của người đàn ông kệch cỡm và người phụ nữ mệt mỏi, tác giả còn nhìn thấy cuộc đời phức tạp của Phác, con gái của cặp vợ chồng miền biển đó.
Tuy nhiên, trong cuộc sống, mặc cho nỗi đau khổ, túng nghèo, đôi khi con người vẫn chấp nhận, mỉm cười với niềm hạnh phúc bởi niềm tin rằng đó là nơi họ có thể tìm được sự ủy nhiệm khi họ mệt mỏi. Kết thúc câu chuyện, tác giả đã tiết lộ một sự thật không mấy rực rỡ về cuộc sống. Ánh sáng hồng của bình minh không thể đánh lừa con người vì phía sau đó vẫn là những mảnh đời đen trắng khiến cho chúng ta suy nghĩ và lo lắng. Tấm ảnh vẫn nằm trên vách tường, tuy nhiên Phùng đã nhìn thấy người đàn bà đó bước ra khỏi tấm ảnh và hòa lẫn trong đám đông với bước chân chậm rãi và bàn chân giậm trên mặt đất. Dù cuộc sống cá nhân của họ ra sao, khi ra ngoài xã hội, người đàn bà ấy vẫn rất kiên cường, tự tin và tiếp tục cuộc hành trình của mình. Cuộc đời thầm lặng, vô danh của người đàn bà hàng chài đã truyền cảm hứng và làm cho tác giả và độc giả suy nghĩ về tính cách và phẩm chất của con người.
Ngoài vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên, vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ càng khiến chúng ta ngưỡng mộ. Người phụ nữ luôn kiên nhẫn, hy sinh cho gia đình và con cái, và khi đau đớn họ không than phiền hay chống trả mà vẫn tiếp tục chịu đựng. Những phẩm chất đó đã được tác giả rèn giũa từ cuộc sống vất vả, đắng cay của người lao động.
Cuối cùng, với những hình ảnh tuyệt đẹp và những triết lý cuộc sống sâu sắc, Nguyễn Minh Châu đã để lại dấu ấn trong lòng độc giả. Cuộc sống không chỉ có màu hồng, chúng ta phải mở rộng tầm mắt và ngừng than phiền, cố gắng và phấn đấu để trở thành những con người tốt đẹp hơn.
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!