Phân tích tình mẫu tử trong bài Mây và sóng của Ta-go hay nhất
1. Phân tích dàn ý Tình mẫu tử trong bài Mây và Sóng của Ta-Go:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về tình mẫu tử trong bài Mây và Sóng
1.2. Thân bài:
* Tình cảm của bé đối với mẹ:
– Từ chối lời mời hấp dẫn của Mây và Sóng dù bị hấp dẫn bởi những trò chơi hấp dẫn và huyền diệu.
– Lý do: Con không muốn xa mẹ
→ Tình mẹ chinh phục trí tò mò, thắc mắc
– Để thỏa mãn sở thích vui chơi và muốn được ở bên mẹ, bé sáng tạo ra trò chơi mới với sóng, bờ, anh và mẹ.
Khi còn trong bụng mẹ, trẻ sẽ vui vẻ phấn khởi, hạnh phúc vì được chăm sóc, được thỏa mãn yêu thương.
+ Trong lòng mẹ, niềm vui của con sẽ ngọt ngào, tròn đầy hơn mà sóng gió, mây trời không có được, mang đến được cho con.
* Vẻ đẹp của tình mẫu tử:
– Em bé có những suy nghĩ hồn nhiên và trong sáng, nhưng ẩn chứa trong đó là tình mẹ sâu nặng.
– Sức mạnh của tình mẫu tử có thể giúp con người đưa ra những quyết định đúng đắn, chiến thắng những cám dỗ của cuộc đời.
1.3. Kết luận:
Nêu suy nghĩ của bạn
2. Phân tích tình mẫu tử trong bài Mây và sóng của Ta-go ấn tượng nhất:
Rabindranat Tagore là nhà thơ, nhà văn, nhà soạn kịch vĩ đại, họa sĩ tài hoa, nhạc sĩ nổi tiếng, nhà giáo, nhà hoạt động xã hội, nhà hiền triết thông thái. Ông là thiên tài của Ấn Độ và thế giới. Ông đã để lại một sự nghiệp thơ ca bao gồm nhiều chủ đề khác nhau. Đặc biệt, khi viết về trẻ em, Tagore luôn hướng trẻ thơ đến tình mẫu tử, hướng trẻ thơ đến thế giới của những người mẹ hiền bao dung khác người.
Trong thế giới ấy, Tagore khẳng định chỉ có tình mẹ là bất tử, chỉ có tình mẹ là sức mạnh duy nhất cứu rỗi con người. Đọc những bài thơ như Trăng non, Cánh diều, Mùa hái quả và đặc biệt là bài thơ Mây và sóng trong tập thơ Thiếu nhi, người đọc sẽ cảm nhận được sự thiêng liêng bất diệt của người mẹ.
Hồn nhiên, tinh nghịch, lời thủ thỉ là nhạc điệu cơ bản trong bài thơ này. Đó là cách dùng từ của Tagore phù hợp với sự hồn nhiên của tuổi thơ. Vì vậy, ngay phần mở đầu bài thơ, Tagore đã “dụ dỗ” lũ trẻ bằng một trò chơi rất thú vị, đó là lướt ván:
“Mẹ ơi, trên mây có người gọi con: Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc…”
Một lời mời hấp dẫn cho bất cứ điều gì, phát ra từ đám mây cao với lối chơi thú vị. Trò chơi đó có sức thu hút tinh thần vui tươi của trẻ. Vì vậy, xuất hiện trong câu trả lời của bé là câu hỏi tại sao lại có thể lên đó hòa nhập với trò chơi thú vị đó:
“Con hỏi: Nhưng làm thế nào mình lên đó được ?”.
Sự đơn giản để hòa nhập với trò chơi là chỉ cần đi đến tận cùng trái đất, giơ tay lên trời là bé sẽ được bay lên mây. Đang vui vẻ, hào hứng khi chuẩn bị hòa nhập với trò chơi mới, cậu bé chợt nhớ ra điều gì đó đang đợi mình ở nhà. Đó không ai khác chính là mẹ.
“Mẹ đang đợi mình ở nhà và làm sao mình có thể rời mẹ được”.
Như một sự ngây thơ vốn có từ trong bụng mẹ. Đứa trẻ nhớ đến những bà mẹ đang đợi nó và tất nhiên nó khám phá ra một trò chơi thậm chí còn thú vị hơn dường như được tạo ra và tổ chức với tình yêu của người mẹ:
“Con là mây và mẹ sẽ là trăng, hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta sẽ là bầu trời xanh thẳm”.
Ở đoạn thơ này, Tagore đã khéo léo chọn hai hình ảnh ẩn dụ sóng đôi, đó là mây và trăng. Hai hình ảnh luôn song hành cùng nhau trong sự vận động của vũ trụ. Từ sự kiện sóng đôi chuyển động, khúc xạ và chiếu sáng thành trò chơi mẹ con đã đi vào trí tưởng tượng của trẻ nhỏ một hành động kỳ diệu trong sự gần gũi của tình mẹ con. Tay con ôm mẹ như mây ôm trăng. Và mái nhà của tôi sẽ là bầu trời xanh thẳm. Mái nhà ấy được ôm ấp và bao bọc bởi hơi ấm của tình mẹ con. Là một trò chơi trong trí tưởng tượng của bài hát thiếu nhi, đó là quyền làm chủ tình mẫu tử, nó vượt lên trên tất cả những trò chơi vui nhộn khác.
Tâm trí nhạy cảm của trẻ em cũng tìm thấy những trò chơi khác không kém phần thú vị. Nếu như trò chơi trước là trên mây cao thì ngược lại, trò chơi này thì thầm dưới biển xanh, lời mời gọi được xây dựng từ sức nặng của sự cám dỗ của những con sóng.
“Trong sóng có người gọi con: Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao”.
Còn thú vị ở khoảng thời gian dài từ sáng sớm cho đến khi mặt trời lặn với những chuyến đi bất tận. Điều đó đã đánh động tâm lý ham chơi của trẻ. Đứa trẻ nào cũng ham chơi, ham vui chơi, muốn khám phá thế giới này. Những con sóng của đại dương bao la đang đến với trẻ thơ bằng những lời ngọt ngào, thủ thỉ, mời gọi về một chuyến viễn dương vô cùng thú vị. Em bé muốn đến để tham gia cuộc hành trình thú vị. Nhưng làm thế nào để đạt được điều đó? Đơn giản hơn lần trước, chỉ cần nhắm mắt khi đứng ngoài hiên, biển sẽ được sóng nâng lên. Say sưa với sự hào hứng của trò chơi mới, mơ màng đi xa nhưng dáng vẻ vô hồn bởi bất chợt như sự thức tỉnh của tiềm thức, con nhớ mẹ, nhớ không thể xa mẹ. trở về mỗi buổi chiều. Từ những hoài niệm bất chợt trong niềm đam mê chơi khó nhen nhóm, các em lại một lần nữa nhận ra hay nói cách khác là tưởng tượng ra một trò chơi mới thú vị gấp nhiều lần trò chơi này.
Và chơi trò chơi:
“Con là sóng và mẹ là bến bờ kì lạ, con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ”.
Giống như sự kì diệu trong việc tạo nên màn sóng đôi giữa bờ và sóng, phép so sánh thật độc đáo: con sẽ là sóng, còn mẹ sẽ là bến bờ lạ. Sự lạ lẫm đó đã thu hút sự khám phá của bọn trẻ. Cuốn sách hấp dẫn đó hấp dẫn hơn bất kỳ trò chơi nào. Khi lăn vào bến bờ xa lạ của mẹ, những đứa trẻ sẽ cười sảng khoái trong sự đón nhận tình cảm yêu thương của mẹ. Tình mẹ như vỗ về, vùi dập con.
Mượn hai hình ảnh mây và sóng để Tagore vĩnh viễn thấm nhuần sức mạnh kỳ diệu của tình mẫu tử. Sự bất tử của mẹ sẽ là sự nuôi dưỡng tốt nhất cho tâm hồn mỗi đứa trẻ. Và đó chính là triết lý sâu sắc trong bài thơ trẻ thơ này. Hầu như nhà thơ lớn nào cũng vậy, trong tác phẩm nghệ thuật của mình không quên dành cho trẻ thơ những bài thơ hay để khuyên nhủ, khen ngợi trẻ, mong trẻ phát huy và giữ phẩm chất tốt cho trẻ. . Tôi nuôi chí phục vụ đất nước và xã hội. Tagore làm thơ cho thiếu nhi cũng xuất phát từ tình cảm chân thành của một người ông, người cha, người thầy yêu thương các em và tin tưởng vào tương lai của các em. Trong bài thơ Mây và Sóng thể hiện tình cảm đó của ông. Hướng tâm hồn con trẻ sống trong sự bất tử của tình mẹ. Giọng thơ vui nhộn, thủ thỉ rất phù hợp với tâm lý của trẻ thơ.
3. Phân tích tình mẫu tử trong bài Mây và sóng của Ta-go hay nhất:
Ta-go là nhà thơ, nhà văn, nhà soạn kịch lớn, ông được coi là nhà thơ vĩ đại, hay thiên tài của Ấn Độ, các tác giả của ông đã có nhiều đóng góp cho nền văn học thế giới. . Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là Mây và Sóng, tác phẩm thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng qua lăng kính của một cậu bé qua những câu chuyện cậu kể cho mẹ nghe.
Trong thế giới của Tago, anh luôn khẳng định tình mẫu tử là tình cảm cao quý nhất, thiêng liêng nhất và không gì có thể thay thế được. Qua bài thơ ta thấy được sự hồn nhiên, tinh nghịch của cậu bé khi được ông trời rủ đi dạo chơi, lướt trên mây cao. Đối với một đứa trẻ, được ra ngoài vui chơi cả ngày có lẽ là điều tuyệt vời nhất và cậu bé này cũng không ngoại lệ. Chính vì thế khi nhận được lời mời từ mây, bạn đã không ngần ngại hỏi đường lên mây “Nhưng làm sao tôi đến được đó”, đơn giản công việc hòa mình với mây chỉ là tận cùng trời cuối đất. bầu trời. giơ tay lên trời.
Lòng rạo rực vì sắp được ra ngoài thì hình bóng mẹ hiện ra, các con nhớ mẹ ở nhà đợi, làm sao đi chơi được, còn tình thương mẹ dành cho con? lưu bước chân của bạn. Khi bị khéo léo từ chối, cậu tự nghĩ ra một trò mới cho mình, vẫn muốn đùa nhưng là trò đùa trong vòng tay mẹ: “Con là mây và mẹ sẽ là trăng, hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta sẽ là bầu trời xanh thẳm”
Sau đám mây, sóng lại gọi nô đùa ngoài khơi, sóng kể về những chuyến đi cùng cậu, kể về niềm vui ca hát suốt ngày, thế là xong. Nằm trong lòng sự nô đùa của trẻ thơ, chỉ cần nghe tiếng hát từ sáng sớm cho đến khi mặt trời lặn cũng khiến anh thấy phấn khích, hơn nữa được đi đến những nơi mà không cần biết đó là đâu lại càng phấn khích hơn. thích sự tò mò của cậu bé.
Đứa trẻ nào mà chẳng hay nô đùa, lại còn được nhìn thấy những hình ảnh sinh động từ sóng biển thì làm sao có thể nhen nhóm được niềm khao khát ấy, và nó còn được sóng dạy cho cách hòa mình vào sóng để đùa giỡn mà một lần nữa tôi lại nghĩ đến mình. mẹ, tự nhủ làm sao mình có thể đi chơi khi mẹ còn ở nhà và trò chơi mới tiếp theo ra đời: “Mẹ là sóng còn con là bến bờ lạ, là con lăn, lăn mãi, lăn mãi rồi phá lên cười trong lòng mẹ. trái tim”.
Thông qua những hình ảnh kì diệu của thiên nhiên, mây trời, sóng biển tác giả đã vẽ nên một bức tranh đẹp về tình mẹ, chính tình yêu thương của mẹ dành cho con đã tạo nên người con dù trong hoàn cảnh nào cũng luôn nhớ về mẹ. những gì hoàn thành bất kỳ cảnh. Quá trình nuôi nấng, vuốt ve để con không lớn là tình cảm bất diệt trong lòng người con, với con cha mẹ chính là điểm tựa, là động lực để con có niềm tin vào cuộc sống. Là nguồn động viên khi con bạn thất bại và là nguồn tự hào khi con thành công. Người viết cũng muốn nhắc nhở người đọc một chân lý không gì thay đổi được là không gì có thể thay đổi được tình mẹ, đó là tình yêu thiêng liêng và vĩnh cửu.
Bằng sự tận hưởng sâu sắc khoảng thời gian của chính mình bằng tình yêu thương và niềm tin vào tương lai của những đứa trẻ, tác giả đã rất thành công trong cách xây dựng nhân vật và truyền tải thông điệp đến người đọc. .
Theo dõi chúng tôi www.hql-neu.edu.vn để có thêm nhiều thông tin bổ ích nhé!!!